Đã dùng miệng này niệm Phật, phàm tất cả những việc Sát, Đạo, Dâm, Vọng không nên buông lời nói càng, nói quấy. Một khi nói lỡ, nên tự nghĩ rằng: người niệm Phật không nên nói như thế, rồi cố gắng niệm lớn ít tiếng danh hiệu Phật để trấn áp tâm mình và gột tẩy ngay những lời bất thiện ấy.
*Lời
phụ giải:
Phàm đã mang danh từ Phật tử và đã
biết niệm Phật, tất cả phải giữ gìn khẩu nghiệp. Nếu thoảng một
lời vô nghĩa thốt ra, tự suy nghĩ ăn năn chẳng ít,
huống không có lợi ích gì cho ai, mà còn gây khổ hận cho kẻ khác, thì
dầu một tiếng cũng không nên mở miệng. Phật là tượng trưng cho
sự Thanh tịnh, mà ta lại niệm Phật bằng cái miệng bất
tịnh thì phỏng được lợi ích gì? Trong kinh Phạm
Võng có chép: “Nhựt nhựt khởi tam nghiệp tội, khẩu tội vô
lượng.” Miệng là cửa mở muôn điều ác hay thành vạn sự lành, vậy
ta cần phải suy kỹ trong lúc mở lời. Huống chi việc niệm
Phật, chúng ta lại càng cần phải giữ miệng cho thật
sạch, nghĩa là một lời quấy, một tiếng xấu, nhứt định phải tiêu
diệt trong khi chúng còn trong trứng nước, không để chúng thành
hình, đừng nói phát ra cửa miệng. Tu thân, tu tâm mà không tu
miệng là một khuyết điểm lớn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét