Đã đem tâm này niệm Phật, phàm tất cả việc tạp thiện, tạp ác đều không nên nhớ, tức hàng ngày chỉ nên làm mọi việc với ý niệm vạn bất đắc dĩ, xong rồi thì xả, đừng để day dích, sẽ chướng ngại tâm niệm của chúng ta.
Vả
lại, sở dĩ tâm niệm của chúng ta cứ còn dây
dưa mãi với những tạp thiện, tạp ác là vì ý địa chưa thuần;
nếu ta niệm Phật đến lúc tâm địa sáng tỏ, thời ý
địa tự nhiên chuyên ròng nơi quán sát, không duyên tạp sự. Phải
biết, niệm Phật có thể chuyển Phàm thành Thánh, là phương
tiện giải thoát thứ nhứt của thế gian và xuất thế
gian vậy.
*Lời phụ giải:
Sự sống hàng ngày đã chiếm quá nhiều thì
giờ của chúng ta, bởi vậy nên những lớp trần ai càng bám
riết theo cuộc sống, làm cho chúng ta không rảnh được sự tính toán,
mà hễ tính nhiều tức loạn trí, lo âu ắt tổn thần. Thế nên
khi xác nhận cuộc sống này chỉ là tạm bợ, trả vay, quay
về với cuộc sống tâm linh vĩnh viễn, chơn thật, thì còn gì
nữa mà không buông bỏ tất cả giả cảnh, để sống với cảnh
giới chơn thường. Phàm, Thánh, mê, ngộ đều ở nơi ý địa của đương
nhơn mà thôi!./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét