Không luận chỗ sạch hay chăng, hoặc chỗ vắng vẻ hay chỗ chộn rộn, chỗ vừa dạ hoặc nơi thất ý, chỉ “Hồi quang phản chiếu” và suy nghĩ: những cảnh thế này ta đã gặp hơn trăm ngàn muôn ức lần, từ nhiều kiếp đến giờ; chỉ có việc “niệm Phật vãng sanh” là ta chưa có thể thực hành trọn vẹn được, nên vẫn còn bị trong vòng lẩn quẩn luân hồi.
Giờ đây ta cũng chẳng quản niệm được cùng
chăng, chỉ thề giữ chặt “tâm niệm Phật” này, dầu chết cũng không để dứt “niệm
đầu”. Tại sao? Bởi niệm đầu mà để một phút gián đoạn, thời tất cả thiện,
ác, vô ký bao nhiêu tạp niệm lại sanh. Vì lẽ đó, nên dù lúc đi
đại, tiểu tiện hay sản phụ lúc lâm bồn, chỉ chăm chú việc niệm
Phật, càng khổ càng niệm, càng đau càng niệm nhiều hơn, như con thơ gọi mẹ,
không sợ mẹ hiềm giận, nếu sợ mẹ giận mà không gọi nữa, ắt đứa trẻ sẽ bị sa
chân vào hầm phẩn nhơ nhớp, vì những sự dại dột do nó gây nên. Như
thế chỉ có chết mất đi mà không làm sao được gặp mẹ.
*Lời
phụ giải:
Thế thường, có người không hiểu cho rằng: vào chỗ nhơ
như nhà xí v.v... mà niệm Phật sẽ có tội. Nhưng trong pháp môn
niệm Phật thì không phải vậy. Vì câu niệm Phật lúc nào cũng phải
ngự trị trong tâm hồn ta; nếu vì lúc ăn, khi đi cầu v.v... mà để dứt,
thì tức nhiên tạp niệm sẽ xen vào, mà hễ tạp niệm xen vào được,
niệm này sanh niệm khác, nối luôn không dứt, tránh sao khỏi điều tội lỗi,
và tránh sao thoát nẻo sanh tử luân hồi.
Chúng ta giờ đây, chưa có thể nhứt thiết
thời niệm Phật, nên phiền não niệm xen vào, biết bao
điều phiền phức, đau khổ, nhọc nhằn; vậy thời chúng ta
hãy cố gắng tập nhiều, tập mãi câu niệm Phật, hễ bận việc thời
thôi. bằng hễ rảnh là ta niệm Phật. Không có gì tự nhiên mà
được, phải đòi hỏi nhiều cố gắng, nhiều nổ lực, vậy sau mới thành công.
Bao nhiêu việc đời sẽ làm ta phiền lụy, muốn tránh
bao phiền lụy không chi hơn luôn giữ câu niệm Phật.
Đức Phật như bà mẹ hiền thương con dại, không có
bà mẹ nào là không thương con. Thế nên, ta một lòng tưởng nhớ, tha thiết kêu
cầu Đức Phật sẽ thương mà hiện cứu. Phật không bao giờ bỏ và cũng
không bao giờ có giận hờn vì hễ còn giận hờn ắt chưa thể thành Phật,
cũng như không có đức Phật, Bồ tát nào mà
thiếu lòng từ bi cả. Xin hãy gắng niệm, đừng khinh mà coi
thường./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét